Chìm Trong Muôn Thuở – Âm Thanh Của Khắc Khoải Mơ Hồ và Lắng Đọng


Nhìn thấy em ở trong mơ như là em đang trở dậy.
Một cảm xúc gặp lại nơi em chưa từng.
Giờ phút cuối của đêm tối đã qua.
Từng đôi cánh mang nỗi buồn chìm bay theo muôn thuở.

Thuở còn nhiều ngây thơ,
Thuở khao khát dại khờ,
Thuở vừa biết nuôi nấng phút nhớ nhung dịu dàng nồng say.
Thuở từng đã mê đắm những ước mơ vụt ngoài tầm tay.
Thế gian rất xưa chỉ buồn đau thay áo mới.

Hạnh phúc như màu sáng rất mơ hồ
Còn mùa xuân hoa vẫn thơm ngoài vườn ngát xanh.
Sớm nay con đường se lạnh,
Ta quá bé nhỏ để níu giữ những gì ta mơ.

Hạnh phúc như trẻ thơ,
Đến thật gần
Là đôi mắt in khung trời rộng mà thiết tha,
Khắc ghi bao ngày của chúng ta
Ơi những nỗi buồn như mãi chìm bay theo muôn thuở.

Nhìn thấy em ở trong mơ như là em đang trở dậy.
Một cảm xúc gặp lại nơi em chưa từng.
Giờ phút cuối của đêm tối đã qua.
Từng đôi cánh mang nỗi buồn chìm bay theo muôn thuở.

Còn thuở nào mê say,
Thuở tê buốt sầu đau,
Thuở đuổi theo ngọn nắng nơi đã bao nụ hôn mộng mơ,
Thuở ngồi ngắm trời mưa, nơi đã bao tình yêu tan vỡ.

Cõi yêu rất xưa, chỉ người yêu nhau nối gót.
Hạnh phúc như màu sáng rất mơ hồ,
Còn mùa xuân hoa vẫn thơm ngoài vườn ngát xanh.
Sớm nay con đường se lạnh,
Ta quá bé nhỏ để níu giữ những gì ta mơ.

Hạnh phúc như trẻ thơ,
Đến thật gần
Là đôi mắt in khung trời rộng mà thiết tha,
Khắc ghi bao ngày của chúng ta
Ơi những nỗi buồn như mãi chìm bay trong muôn thuở.

Chìm Trong Muôn Thuở

Sáng Tác: Đỗ Bảo


“Đó là một cảm xúc, đôi khi nhìn thấy rõ nó nhưng không thể nào chạm… với tới được!”

Tôi biết đến bài hát khá muộn và không  phải qua tiếng hát của ca sĩ Ngọc Anh. Thật lòng mà nói Ngọc Anh hát kỹ thuật hơn Uyên Linh nhiều nhưng tôi không thích bài hát thể hiện và nhã chữ theo phong cách đó, tôi thích nó đơn giản và thô như Uyên Linh.

Với tôi bài hát có ca từ đẹp và đầy ý nghĩa và nó mang hơi hướm âm nhạc thế giới, bài hát như một bài thơ làm tôi nghĩ là nhìn thấy bóng dáng tình yêu và chính mình ở đó… rồi chợt giật mình… ta già rồi chăng?

Henry Long Nguyen

Trích cảm nhận của bạn Navy thành viên 4rum YAN:

Bằng  sự nức nở nghẹn ngào, Đỗ Bảo đưa người nghe đến ngay với câu chuyện từ những phút đầu. Đó là giây phút choàng tỉnh của nhân vật “em” trong bài hát. Phải chăng đó là lúc nhập nhòa giữa thế giới thật hay mơ nên chỉ mới vài câu hát, rất nhiều hình ảnh hiện ra, chúng đối lập…

“Nhìn thấy em ở trong mơ
Như là em đang trở dậy
Một cảm xúc, gặp lại nơi em chưa từng

Từng đôi cánh, mang nỗi buồn chìm bay theo muôn thuở”

Nhìn thấy trong mơ lại như là đang thức dậy? Đã là gặp lại sao còn chưa từng? Từng đôi cánh lại đem nỗi buồn chìm xuống?

Câu chuyện xuyên suốt bài hát là sự hoài niệm về quá khứ, về một “thuở đuổi theo ngọn nắng”; “thuở ngồi ngắm trời mưa”, kéo theo đó là sự trăn trở, trăn trở về hạnh phúc, tình yêu không trọn vẹn, về sự hoàn hảo của cuộc sống.

Bảo viết “Ta quá bé nhỏ, để cất giữ những gì ta mơ”. Ngọc Anh thì hát là “để níu giữ”. Có lẽ câu ca này quá mộc mạc, quá gần gũi, đồ rằng nó là suy nghĩ, tâm niệm của mỗi người. Tôi thì tự tìm cho mình câu hát “Ta quá bé nhỏ, để nuôi dưỡng những gì ta mơ”…

Cuộc sống là không hoàn hảo. Không phải tất cả ước mơ đều có thể thành hiện thực. Không phải mọi tình yêu đều dạt đến kết quả ngọt ngào nhất. Nên chăng, thay vì tìm kiếm hạnh phúc là sự viên mãn, hãy tự tìm cho mình những hạnh phúc giản đơn trên con đường của cuộc sống?
“Hạnh phúc như màu sáng… Rất mơ hồ”

Đó, hạnh phúc hay không là ở trong suy nghĩ. Chẳng phải cứ “còn mùa xuân” thì “hoa vẫn vẫn thơm ngoài vườn ngát xanh” đó sao…

Với Bảo thì “hạnh phúc như trẻ thơ, đến thật gần” Tôi thích cái hình ảnh kết bài, bao la quá

“Hạnh phúc như trẻ thơ
Đến thật gần…
Là đôi mắt
In khung trời rộng mà thiết tha…”

Cấu tứ và giai điệu của bài hát khá cổ điển. Ngọc Anh hát trải lòng. Giọng hát không quá cá tính. Vậy mà sao da diết đến thế. Hát như thở. Lúc thì nức nở, lúc lại dịu êm. Tôi khá ấn tượng đoạn feeling của Ngọc Anh ở những phút cuối… Nó kéo dài, dàn trải. Mang đến sự nhẹ nhàng, như dòng nước mát khẽ khép lại miền suy nghĩ lãng đãng, kết lại giấc mơ. Vâng, hãy để “nỗi buồn chìm theo muôn thuở”

Không biết có phải Ngọc Anh đã tìm thấy mình trong bài hát không mà cô đã khóc khi thể hiện ca khúc. Nhưng chắc chắn sẽ còn có nhiều người chợt cay mắt khi soi thấy mình, soi thấy lý tưởng sống của mình mơ hồ đã đồng điệu cùng Bảo Pop.

30/09/08
Navy


© 2011 – 2015, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Viết một bình luận...

One thought on “Chìm Trong Muôn Thuở – Âm Thanh Của Khắc Khoải Mơ Hồ và Lắng Đọng

  • Closetoyou

    Mình cũng thích bài này với giọng UL, UL vừa cất giọng nghe như sương khói mờ ảo nhưng không quá khắc khoải và bi lụy như NA