[Blog] Chàng Chăn Cừu Cũng Đã Đi Xa…


Cuộc Đời Không Như Là Cổ Tích…

Tôi không chủ ý giới thiệu bài thơ này, bởi đã có lần tôi đề cập nó trong một bài viết cách đây rất lâu: 5cm/1 Giây. Nhưng nhiều sự trùng hợp liên kết, tôi đang gom ý tưởng để viết 1 truyện ngắn trong đó có nhắc đến bài thơ này. Nguồn gốc bài thơ thì còn lâu đời hơn thời gian bài viết mà tôi vừa đề cập nữa và nhà thơ chỉ để tên là: Khuyết Danh – giọng thơ thì rất giống của Xuân Quỳnh nhưng chắc chắn là không phải. Bạn có thể bỏ qua đoạn dài dòng dưới đây vì nó không liên quan gì đến cảm xúc của bài thơ mà chỉ mang tính đa sự của cá nhân.

Click Để Hiển Thị Nội Dung Được Ẩn – Show ▼

Henry Long Nguyen

Chàng Chăn Cừu Cũng Đã Đi Xa…

Có thể một ngày chúng mình… sẽ lại yêu!
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.

Anh sẽ nắm tay một người con gái khác
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…

Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Phố đông người… Ta mặc sức lướt qua nhau.

Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…

Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm, về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình, về hạnh phúc bền lâu.

Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…

Em nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng… điệp khúc nào lặp lại như nhau?

Khuyết Danh

© 2011 – 2015, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Leave a Reply to Martha Dinh Cancel reply

17 thoughts on “[Blog] Chàng Chăn Cừu Cũng Đã Đi Xa…

  • YeFi

    Em vẫn:
    Tự nhủ lòng thì ta đã mất nhau Quá khứ đã từ lâu dẫu lòng còn nghe nhói
    Con đường xưa đã rẽ về hai lối
    Chẳng thể nào lại sánh bước bên nhau

    Mỉm cười:
    Em hình dung ra những ngày tiếp sau
    Hồn đã yên chẳng cồn cào thắt ruột
    Nếu anh hỏi vì sao em quên được
    Sẽ trả lời…vì chẳng thể quên anh.

    Nếu một ngày thế giới chỉ màu xanh
    Trong nhân thế hòa bình là vĩnh cửu
    Em được ước có lại ngày xưa cũ
    Chỉ một điều…em chọn chính là anh

    Có thể nào?
    Thế giới chỉ màu xanh
    Không âm vọng tiếng oán than chết chóc
    Để em thôi không còn lặng khóc
    Vì biết rằng ta đã thật mất nhau!

    ….

    Chàng chăn cừu chẳng để lại vì sao
    Đã ra đi bỏ quên đồng cỏ nhỏ
    Chuyện thuở xưa có bao giờ lệ nhỏ 
    Nhưng cuộc đời nào phải cổ tích đâu…

    Biết đến bao giờ…sẽ lại yêu!

      • YeFi

        Từ cảm hứng bài thơ của Khuyết Danh ấy… mình ngồi đọc rồi thẫn thờ cả buổi, sau đó chỉ có thể ngồi gõ và gõ mải miết. Nhưng rõ ràng hai người ấy đã buông tay nhẹ nhàng rồi, còn với mình vẫn chỉ là giấc mơ.
        Cho mình gởi lại cảm xúc ở đây, vì nơi khác mình phải là một người khác.

  • Nguyen Ha my

    Mình đã đọc bài này nhưng là dưới dạng bài viết của một cô gái về cảm xúc của mình “cảm ơn anh vì đã đánh mất em…”
    Nghe xong mình muốn khóc luôn

  • Martha Dinh

    Cũng đúng đời không phải là mơ…những người tưởng như gần gũi đến từng hơi thở đến một ngày nào đó lại trở thành những người xa lạ….

  • Marushmily

    nếu mình nhớ ko nhầm thì đây là sáng tác của nhà thơ Nguyễn Phong Việt bạn ah

  • Jackkie Tran

     Gió là người khó hiểu. Khi có thể đem muôn vàn cảm xúc yên bình và tươi vui. Nhưng gió cũng là một kẻ nhẫn tâm , lại điên tiết tàn hủy tất cả những gì đang mong đợi mình , tự biến mình thành một kẻ lãng du , không vướng bận. Chỉ còn lại đất , từ ngàn xưa , rất lâu ,đất đã nhìn thấy gió , và biết mọi điều về gió. Khi gió điên tiết hay gió lãng du , đất vẫn hiểu. Nhưng đất luôn im lặng.

  • Chau Le

     Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tíchChàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…Em cũng chả thèm ngóng chờ cho mõi mắtChỉ tại Anh lì và không chịu nhường Em! Không có Anh em cũng buồn lắm chứNhưng mà Anh có biết rằng Anh đáng ghét lắm không?Không có Anh em phải tự mình rữa bátTự đổ rác và đi chợ một mình em…Nhưng cuộc đời em không phải là cổ tíchĐàn cừu non cũng đã bị thịt làm ca ri Thôi thì Anh đi đi đừng quay lại làm phiền EmNgười ấy thương Em và nghe lời Em lắm lắm!Em bây giờ khác Em ngày xưa của riêng AnhEm biết yêu và tự mình làm tất cảEm cũng biết rằng tình yêu chả phải là vĩnh cữu như trong truyện cổ tích Anh đã thường đọc cho Em nghe.

  • La Kim Ngọc

    Em rất thích bài thơ này nhưng có một câu em không hiểu…
    “Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa” có ý nghĩa thế nào vậy anh? Nếu được xin anh vui lòng giải thích giúp em nhé! Cảm ơn anh rất nhiều về bài thơ và đã đọc bình luận này.

    • Henry Long Nguyen

      Câu trả lời ngay trong chính bài thơ đó thôi – nhiều người cứ chăm chăm vào câu hỏi mà quên mất cái điều họ hỏi nó hiện thực quá… còn câu trả lời thì rất thơ mộng. Nhưng thơ mộng và hiện hữu ngay trong bài thơ chứ không phải ở đâu xa. Mở đầu bài viết này anh đã nhấn mạnh bằng câu “Cuộc đời không là cổ tích” còn ngữ nghĩa để giải thích trong nguyên văn của tác giả là “Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích.”

      Vậy thì thật dễ dàng để hiểu đúng không? Câu trả lời quá rõ ràng: Đó là 1 Chàng chăn cừu trong 1 câu chuyện cổ… còn nội dung thế nào thì em cứ dùng google tìm kiếm + 1 chút mơ mộng + 1 chút phóng khoáng đầu óc sẽ nhìn ra đó là chàng chăn cừu trong câu chuyện nào thôi.