Khi Một Cánh Cửa… Khép Lại


Chúng ta có thể vô tình ăn một món không ngon nhưng chúng ta có thể bỏ nó, cũng như có toàn quyền chọn cho mình những món ngon khác mà ăn. Cớ gì cứ mang nỗi buồn trong lòng khi mà ta biết rằng dù ta có ra sao thì thế giới này vẫn ko thay đổi.

Có những chuyện dù có cố gắng hết sức rồi chúng ta vẫn phải biết trước tình huống mà bản thân đành “bất lực đứng nhìn”. Vì hãy nhớ trong tình yêu lớn thì cũng chứa đựng những rủi ro lớn. Chúng ta yêu chân thành cũng không có nghĩa là sẽ dùng được lý lẽ đó buộc người ta phải hồi tâm chuyển ý yêu mình – cuộc sống ko phải là tiểu thuyết – nó là sự thật.

– Henry Long Nguyen

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.
Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi.

Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra.
Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu khi bạn buồn, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại.
Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử.
Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được.
Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ.
Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vọng.
Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.
Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.
Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

Ðôi khi, trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ.

Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy làm những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời.

Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.

Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.

Khi bạn sinh ra đời, bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.

Heavenly Wind

© 2011 – 2015, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Leave a Reply to Henry Long Nguyen Cancel reply

19 thoughts on “Khi Một Cánh Cửa… Khép Lại

  • Nguyễn Hoàng Thân

    bạn ơi cho mình chia sẽ cái bài Cánh cửa khép lại này được không nếu đc thì bạn cho mình chia sẽ qua facebook nhe tks bạn nhiều

  • Phuc Nguyen Van

    Chào bạn! Hiện mình có một fanpage trên facebook có tên là “Nghệ Thuật Sống”. Mình cũng hay vào trang của bạn để đọc. Mình có thể chia sẻ nội dung trên Fanpage được chứ? Sẽ ghi rõ nguồn và tác giả. Cám ơn bạn.

  • Yên Bái

    Khi một cánh cửa… khép lại. Liệu mấy người trong chúng ta có thể khép lại một cánh cửa mà mình muốn đi qua. Tầm vóc của ta quá nhỏ bé chăng? Ta đã đến quá muộn để có cơ hội bước qua? Hay đó không phải là cánh cửa mà ta có thể chạm đến?… Chắc không mấy người có thể biết được nguyên nhân là gì. Dù nguyên nhân là gì, tôi khuyên các bạn đừng bao giờ chạm vào cánh cửa mà mình cảm thấy cánh cửa đó không dành cho mình, cho dù cảm nhận đó chỉ là một chút thoáng qua. Khi đã chạm vào nó lý trí của chúng ta dường như không tồn tại, chúng ta cũng không còn khả năng rút lui, mọi thứ chỉ còn lại: Buồn, đau đớn, sự cô đơn.