[Tùy Bút] Ngày Của Gió


Ngày không nắng, trời nhiều mây… cảm giác dịu mát và thanh bình. Gió khẽ thổi qua, mơn man mái tóc dài của bé. Bé nhớ về hồi ấu thơ, bà thừơng kể bé nghe những câu truyện cổ tích. Bé nhớ hình ảnh nàng tiên cá, cô bé lọ lem, những ông tiên có phép mầu, các thiên thần nhỏ… và bé cũng nhớ câu chuyện cổ về gió. Bé thừơng hỏi những câu hỏi rất vu vơ, những câu hỏi nhiều khi ngốc ngếch, có lần bé hỏi bà : ” Gió đến từ đâu và rồi gió sẽ đi đâu ? “

Bà cười và bắt đầu kể… Ngày xửa ngày xưa…

like_the_wind

 

GIó nhẹ nhàng và mỏng manh. Gió là gì nhỉ ?

Gió bay khắp chốn và cất tiếng hát vi vu… vi vu…  những cơn gió đang thổi. Nhũng cơn gió muôn đời lang thang và lúc nào cũng ca bài ca tưởng chừng như vô tận, những cơn gió muôn đời chu du khắp nơi khắp chốn

….và chứng kiến mọi sự đổi thay của lẽ đời dâu bể.

Trên cánh đồng, cỏ rạp xuống khi gió thổi qua, gió nhiều khi mạnh mẽ làm gãy những thân cỏ mềm yếu, làm nát những cánh hoa dại…  vậy mà cỏ và hoa lúc nào cũng ngóng đợi gió…  để được hoà mình vào gió, đựơc gió nâng lên không trung và theo gió đến nhũng miền đất mới.

Trên bờ biển, gió ve vuốt bờ cát trắng, đùa giỡn với những rặng phi lao, vậy mà khi bão về, gió lại nhẫn tâm tàn phá tất cả, sẵn sàng thổi bay những gì gió gặp trên đường, gió ơi, gió có tàn nhẫn quá không?

Nhưng ở đời, tạo hoá luôn sáng tạo nên những điều kì diệu.

Gió có thể huỷ diệt mọi vật nhưng cũng đem sự sống để hồi sinh vạn vật. Những ngọn gió tín phong thổi từ nơi xa xôi năm nào cũng đúng hẹn, những luồng gió đông nam luôn là dấu hiệu báo mùa hè đã về, và cả những cơn gió không tên cũng mang trong mình những hạt giống để phủ xanh lại những cánh rừng cằn cỗi.

Rốt cuộc gió là gì và gió đến từ đâu ?

Trong suốt hành trình vô tận của mình, có bao giờ gió dừng lại ?

Cánh đồng xa mờ trải dài đến đường chân trời mù tắp, gió đang nhảy nhót, khẽ đạp nhẹ lên những luống hoa dại, cánh gió sượt qua vô tình và lãnh đạm, gió là người lữ hành, là kẻ lãng du tự do trong suốt cuộc đời cô độc của mình…  có phải gió luôn tự do?

Có người đã nói rằng :

“Sự tự do của gió không thể bị đánh đổi bằng những thứ xúc cảm mơ hồ đến phù du.”

Chỉ phút chốc là gió có thể biến thành giông bão. Rồi từ giông bão gió trở về với từng mảnh bé con để tàn và tan biến đi… rồi lại hồi sinh thành những luồng gió mới.

Gió luôn luôn thay đổi và cô đơn.

Phải chăng vì gió không thể dừng chân quá lâu tại 1 nơi nào đó, gió bay đi vội vã cũng như khi vừa đến, để lại phía sau sự nhẹ nhõm vì được giải thoát hay chỉ là chỉ là sự mất mát mãi mãi không thể tìm về ?

Trên đời này không có cái gì là tuyệt đối, cũng chẳng có gì là vô hạn. Mỗi vật khi sinh ra trong cuộc đời này đã tự trói buộc mình vào vòng quay của tự nhiên. Gió cũng không phải là vô hạn, và tự do cũng không bao giờ có ý nghĩa tuyệt đối. Nhưng vạn vật từ khi sinh ra đời, được cho một cuộc sống, đã cố gắng dứt mình ra khỏi sự trói buộc lúc nào còn có thể, bằng cách nào có thể – bằng cuộc đời của chính mình.

Gió cũng là sự sống và gió cũng có cuộc đời, có cả số phận, có bắt đầu và cũng có kết thúc, chỉ có điều vòng quay của gió là bất tận, nối tiếp đến vô cùng vì thế cứ một cơn gió tan biến thì ở một nơi nào đó một cơn gió mới lại bắt đầu cuộc hành trình của mình.
 
Gió là vô hình nhưng gió vẫn hiện hữu quanh ta. Ta cảm nhận được gió mặc dù không nhìn thấy gió, đó là 1 điều trái với qui luật tự nhiên nhưng cũng đúng thôi bởi gió có cuộc sống của gió, điều đó có nghĩa là gió đang tồn tại và ta nhận ra gió dù bản chất gió là vô hình, vô sắc.

 

Gió dễ bị lạc huớng vì thế cỏ xao động khi gió thổi qua giúp gió định huớng, nhận ra chính mình và cũng giúp ta nhận ra ở đó có gió đang thổi. Gió đến từ hư vô rồi gió cũng sẽ trở về hư vô…

Câu chuyện về gió có lẽ vì thế mà sẽ chẳng khi nào kể hết bởi vì những câu hỏi bé đặt ra vẫn còn rất nhiều…  nhưng đến một ngày, bé sẽ hiểu : gió đến từ đâu và gió sẽ đi đâu ?

Vì giống như gió, bé rồi sẽ lớn lên và trưởng thành. Bé sẽ viết tiếp câu truyện kể về gió…

Ngoài kia, gió đang thổi…  vẫn vi vu… gió thổi qua làm chiếc chuông gió kêu vang những âm thanh thánh thót và trong vắt…  gió vẫn đang thổi…  thật nhẹ nhàng như lời ru của bà, của mẹ.

Tác Giả – Hanahime

© 2009 – 2015, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Leave a Reply to Phuong_mai_2205 Cancel reply

5 thoughts on “[Tùy Bút] Ngày Của Gió

  • Koks4ever Post author

    Uhm – Long thấy có 1 entry của cô bé này cũng hay lắm – không phải 1 bài viết, chỉ là 1 câu hỏi: Khi nào bạn nhận ra sự hiện diện của gió. Chắc post lên cho đủ bộ 🙂

  • hanahime

    🙂 1 bài viết cũg lâu lắm rồi ở bên thế hệ trẻ 😛 rất vui khi có nguời cảm nhận nhữg dòg suy nghĩ của em …

  • 761311

    Tớ nghe câu hỏi:” Khi nào gió nhận ra được sự hiện diện của gió” rất hay. Và có lẽ khi gió ở trong một cơn gió khác mát mẻ, ấm áp và yên bình, gió sẽ nhận được sự hiện diện của mình…