[Suy Ngẫm] Sự Trung Thực


Thói thường, chúng ta dễ nhìn thấy và phán xét rất nhanh về cái tốt và cái xấu về một người nào đó mà chúng ta thật ra chưa quen biết nhiều. Bạn có thể dễ dàng nhận ra điều này khi quan sát ngược lại “Xã hội” của chúng ta… hay đúng hơn khi gọi là “Dư luận” của chúng ta. Phải nói rằng dư luận của chúng ta thể hiện điều này rất tích cực. Còn tích cực theo kiểu tốt hay xấu thì tôi không đi sâu vào phân tích.

Có một Comment mà tôi đọc được từ tin tức yahoo cách đây không lâu nhận định một cách rất mỉa mai… mà tôi thì lại thấy rất tức cười. Cái Comment đó xuất hiện trong một bài báo về kết quả xử án mấy tháng tù cho một cô gái nào đó đã tát Cảnh Sát Giao Thông (nếu ai không biết tin này có thể tìm đọc thông qua Google). Nội dung commnet đó đại loại nói rằng “Người Việt chúng ta thật là adua… trước khi xử án thì hô hào… bỏ tù mọt gông mấy con khùng như vậy đi… hầu như ai cũng ủng hộ và thi nhau ném đá… đến khi kết thúc phiên tòa thì cũng chính mấy người lại bảo: Sao nặng tay thế???”

Và tôi cũng công nhận điều đó, cái “sở thích” được ném đá hay “dìm hàng” một ai đó có lẽ cũng là một “thú vui”. Sẽ chẳng có gì để nói nếu điều đó là góp ý đúng và ở mức độ vừa phải.

Bài viết này không đi vào cái ý “ném đá” một ai hết… những câu chuyện mang tính “ném đá” đã được trình bày ở 1 bài viết trước đây. Cụ thể là bài:Trên Tay Có Đá“. Bài viết này đi vào một khía cạnh khác…  về cái phần nhận xét rất nhanh về lòng tốt hoặc sự trung thực của một ai đó:


Câu chuyện thứ 1:

Người cha dắt đứa con trai nhỏ vào công viên. Trên quầy vé có bảng chữ: “Miễn Phí Cho Trẻ Em Dưới 6 Tuổi”. Ông cúi xuống nói vừa cậu con trai:

– “Hôm nay là Sinh Nhật con, vậy là con phải mua vé rồi nhé!”

Người bán vé vui vẻ bảo:

Ngài không cần mua 2 vé đâu ạ, chúng tôi có thể cho cậu bé qua cổng… hẳn là không ai nhận ra điều này!

– Người đàn ông cũng tươi cười nói: Sẽ không ai biết… Có lẽ vậy, nhưng “có người” sẽ nhận ra đấy!

Ông nhìn xuống mỉm cười với đứa trẻ và đưa cho cậu chiếc vé vào cổng.

Câu chuyện thứ 2:

Một buổi sáng cuối tuần, người đàn ông lịch lãm bước vào cửa hàng thức ăn đặt mua một con gà nướng. Ông ấy cùng đi với phụ nữ trẻ đẹp và ông không ngại khoe ý định về chuyến dã ngoại của mình vào hôm nay với người chủ cửa hàng. Nhìn hai người họ rất thân mật, nên người chủ cửa hàng cũng nghĩ thầm rằng họ đúng là một cặp vợ chồng lý tưởng và đẹp đôi.

Tuy nhiên, khi đến nơi dã ngoại và mở túi thức ăn ra người đàn ông vô cùng ngạc nhiên. Trong túi giấy không phải là phần gà nướng mà ông đã đặt mua, mà lại có thêm một cái ví. Trong cái cái ví còn rất nhiều tiền mặt. Không suy nghĩ, người đàn ông vội vàng lái xe đến cửa tiệm trả lại phần ăn bị nhầm lẫn và cả cái ví bên trong. Ông ta yêu cầu chủ cửa hàng trả đúng phần gà nướng mà mình đã đặt.

Chủ tiệm ngạc nhiên vì sự trung thực của người đàn ông này bởi số tiền trong ví giá trị hơn nhiều so với phần gà nướng nên đã hỏi danh tính để người thất lạc cái ví có thể tri ân. Người chủ tiệm nói với người đàn ông rằng: “Ông có thể trở thành 1 tâm gương tiêu biểu cho sự trung thực và 1 cách sống đầy cao thượng.” Và chủ tiệm còn nói thêm rằng ông ấy có quen nhiều phóng viên và có thể viết bài tôn vinh một con người đạo đức như vậy.

Thế nhưng người đàn ông đang đói bụng kia nhún vai một cách thờ ơ và bảo: “Tôi đang vội, chỉ cần trả tôi con gà nướng là xong.”

Người chủ cửa hàng ngạc nhiên một lần nữa trước sự khiêm tốn đó và ông nói:

– Ông đúng là người hiếm gặp trong cái xã hội phức tạp này. Ông phải ở lại đây, gặp gỡ các người bạn phóng viên của tôi. Lòng tốt và nhân cách của ông cần được mọi người biết đến và nhân rộng.

Nghe đến đấy người đàn ông bổng quát lên:

– Cái gì… không… Không được làm như thế!

Và rồi ông ta rời khỏi cửa hàng ngay sau khi lấy đúng phần thức ăn mà mình đặt do nhân viên mang đến lúc đó trước khi người chủ kịp ngạc nhiên thêm một lần nữa.

Sự thật là:

1/ Vì người đàn ông đó rất giàu có, và số tiền trong ví đó dẫu có nhiều nhưng nó chưa là gì với tài sản mà ông ấy đang sở hữu. Với một số người giàu có, việc thử thách lòng tham của họ bằng một số tiền không đáng kể trong mắt họ chưa hẳn là một thử thách lớn khó vượt qua.

2/ Ông ta không hẳn là vì khiêm tốn, hay quá đạo đức và cũng không hẳn là có một nhân cách cao thượng. Ông ta vội vã vì đang lén vợ nghĩ mát với cô nhân tình… và chẳng ai muốn mình bị nhiều người biết đến trong một tình huống cần “sự riêng tư” như vậy!!!

Dịch Henry Long Nguyen

Do vậy… Thật dễ dàng nhìn thấy điểm tốt ở một người mà bạn chưa biết nhiều về họ. Nhiều người trong chúng ta cũng làm việc tốt ở những nơi khác… và cũng từng nói những lời dễ nghe, hoặc tỏ thái độ thân thiện. Khi đó, người khác có thể nghĩ chúng ta là một người đáng mến, rất đạo đức.

Nhưng… chỉ bản thân chúng ta mới nhìn được đúng đắn trái tim mình.

Những gì người khác nghĩ về bạn không bao giờ quan trọng bằng những gì bên trong bạn. Cũng như nhìn nhận về con người thật của một người không bao giờ dễ dàng.

© 2012 – 2015, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Leave a Reply to Henry Long Nguyen Cancel reply

13 thoughts on “[Suy Ngẫm] Sự Trung Thực