Tản Mạn cùng Gió


Đây không phải là 1 bài viết, chỉ là câu hỏi trong entry của 1 cô bé  (chẳng biết có còn là cô bé không nữa) và câu hỏi này nhận được nhiều comment khá hay. Do vậy tôi tổng hợp các bình luận hay và biên tập thêm vài ý  kiến khác lượm lặt được khi lang thang trên Google thành 1 bài viết nữa trong bộ sưu tập những cảm nghĩ về Gió. Thế mới biết còn rất nhiều tâm hồn cũng đồng điệu với mình.

Khi Nào Bạn Nhận Ra Sự Hiện Diện Của Gió?

blowing_in_the_wind1Khi có một ngọn cỏ vươn mình lên theo gió

Thấy mát, khi thấy mơn man trên da thịt…

Khi mình là 1 cánh diều

Khi mà nó chuẩn bị biến thành bão

Là khi nó mang theo một cái gì đó…

Mỗi mùa gió đến với những hương vị, sắc thái khác nhau.
Mùa xuân từng trồi non xanh tươi vờn trong tiếng chim ca…
Mùa hạ có hương Sen thơm ngát,cùng sóng nước bập bềnh.
Mùa thu từng làn hương cốm mới cùng những chiếc lá vàng rơi…..
Mùa đông từng làn gió lạnh thấu xương… rét…..

Mùa đông rét , nhưng gió mùa đông cho ta cảm giác bình yên

Khi nào tôi nhận ra sự hiện diện của gió ư? Có lẽ là không khi nào. Với tôi, gió vô hình như tình yêu của tôi vậy. Chỉ bằng cách mượn xác thân của kẻ khác mới có thể cho con mắt trần gian biết rằng mình tồn tại. Vậy nên chừng nào còn nhìn đời bằng đôi mắt này thì tôi chưa thể thấy được sự hiện diện của gió. Có lẽ 100 năm nữa trên thiên đàng…

Gió được cảm nhận bằng tất cả các giác quan bạn à.
Đâu chỉ là mắt… khi gió thổi lá bay đi

Khi gió thổi qua rồi và ta cảm thấy trong lòng trống vắng.
Một cảm giác hẫng hụt trong lòng.
CẢM NHẬN VÈ GIÓ CỦA 1 ĐÁM MÂY LÀ VẬY

và những cảm nhận khác…

  1. Chẳng biết đi đâu nữa, ta bước đi vô định trên con đường thân quen, đầy là vàng rơi, từng cơn gió thổi nhẹ qua. Tự bao giờ ta yêu gió mất rồi, mỗi lần có chuyện không vui, ta đều muốn gặp gió, gió làm tâm hồn ta trong và nhẹ nhàng. Bao lo âu, phiềm muộn đều được gió cuốn đi…
  2. Gió rong chơi khắp chân trời, gió đi tới bất cứ đâu, gió muốn ta đi cùng , ta muốn lắm chứ! Làm gió thì sẽ không bao giờ phải đau đớn, không bao giờ phải suy nghĩ…
  3. Gió mỏng manh, nhẹ nhàng, gió thoáng qua, vội vàng, hư ảo…Phải chăng gió không có nỗi muộn phiền? Không đâu, gió cũng có linh hồn đó, nhưng nỗi buồn đó không thành hình và nó đọng lại trong những cơn gió…

Và có cả những bài thơ…

Gió vô hình vô hướng,
gió có cần dừng lại?
Gió không biết dừng chân
vì gió có thể bay,
Bay như những giấc mơ

Tìm tới chân trời xa,
gió mang trong mình
cả 1 truyền thuyết, để kể khắp muôn nơi…
Gió đi qua không trở lại,
nhưng những nơi gió đi qua vương lại niềm vui

Tại sao cây cứ rung rinh lạ,
tại sao đồng cỏ ngút ngàn trôi,
tại sao biển cứ réo rắt cười…

Gió đôi khi đầy khát vọng,
mang trong hồn cả bão lớn
nhưng… Gió đôi khi luyến tiếc
vì không giữ được hôm qua

Gió mang niềm vui
vì ko gì bó buộc được
Gió mang nỗi buồn …
vì ko ai giữ được gió
gió cứ là gió thôi…

Cũng có những bài không biết liệt vô thể loại gì, nhưng vẫn có cảm xúc…

Gió thổi trên cánh đồng…
Gió băng qua đại dương…
Gió luồn qua vách núi…
Gió lượn quanh bầu trời đầy nắng…
Gió ngự trị ở khắp mọi nơi…
Gió cười…
Gió hát…
Gió dịu dàng… gió hiền hoà…
Gió ồ ạt… dữ dội…
Nhưng gió đơn độc…

Hôm qua trời trong xanh, mây thong dong trên bầu trời, gió xua tan mùa hè nóng bức. ” Hôm nay trời đẹp nhỉ ” lá thật xanh, trời thật cao, nhưng không ai để ý đến gió…

Gió… có buồn không? Nhưng gió mà khóc, thì trời sẽ lại mưa… Gió cố nghĩ mình không hề cô đơn, gió để lại giọt nước mắt, nhoè nhoẹt, thành những giọt long lanh trên ngọn cỏ sớm… gió lại thổi làm đung đưa chiếc chuông gió, làm bay nhưng cánh hoa bồ công anh, vi vu tiếng sáo diều, người ta lại tưởng gió đang cười…

Nhưng thực ra gió đang cô đơn, rất cô đơn,trái tim gió… rạn nứt…

Tản mạn đến đây thôi…

Với mỗi người – câu trả lời có thể khác nhau, có người thật tế, có người lãng mạn – nhưng trên hết Gió vẫn mang đến cho phần đông chúng ta những suy nghĩ đáng yêu.. và có gì đó dù là nhẹ nhàng lướt qua hay đôi khi khoắc khoải… mông lung về những điều không thể thấu đáo trong tâm hồn của mỗi người. Dường như chung trong tận cùng sâu thẩm của tiềm thức… chúng ta – ai cũng muốn mình được như Gió.

Được tự do phiêu du khắp nơi… Một giấc mơ muôn đời.

Cảm giác và mơ ước của loài người là có 1 đôi cánh để bay.

Henry Long Nguyen

© 2012 – 2016, https:. Luôn Tôn Trọng và Bảo Hộ mọi Tác Quyền như một lời cảm ơn!


Leave a Reply to Henry Long Nguyen Cancel reply

26 thoughts on “Tản Mạn cùng Gió